Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

TUỔI ẤU THƠ (bai03 )

Ông thầy dạy tôi lớp đầu đời ,đó là ông giáo CẢNH, tôi không biết được họ của ông,vì ngày xưa học trò nào mà dám gọi tên thầy.Có lẽ,ông cũng có cung cách như dạng ông thầy đồ ngày xưa .Ông dạy như người cha, người mẹ mình ở nhà vậy .Dạy từ cách đi đứng ,chào hỏi,xưng hô với bạn bè.Ra đường gặp người lớn phải bước sang lề khoanh tay cúi chào,về nhà chào mẹ, chào cha, chào anh ,chào chị vv...
Thưở đó, học triền miên, không có mùa nghỉ hè,có thầy thì học, không có thầy thì nghỉ.
Lúc đó học vần a,bờ ,cờ, dờ, đờ như bây giờ vậy.Học bằng bảng con,viết phấn.Khi nào biết đọc biết viết rành mới dùng tới vở,và viết bằng ngòi bút lá rong hay lá tre chấm mực xanh hay mực tím,tự pha lấy.
Chương trình học do ông thầy tự soạn,hoặc lấy trên sách trên báo mà dạy.Tóm lại là chẳng có chương trình gì cà . Đặt ra lớp là cho có thứ tự mà thôi,có ai kiểm tra đâu mà sợ .Thầy là tuyệt đối
Trường nền thì đất cát bột, nên hoc sinh không phải quét lớp, mà chỉ đi nhặt rác bằng tay,thế mà vẫn sạch.
Chung quanh trường theo những hàng cây phải đào tăng xê để trốn máy bay của pháp oanh kich.Cứ mỗi lần đi trốn máy bay về thì vui lắm,ai náy kễ chuyện rôm rả, như lập được một thành tích gì ghê gớm lắm .Rồi thời đó cũng qua...(.còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét