Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2011

TÌNH CHỈ ĐẸP KHI TÌNH CÒN DANG DỞ

THƠ TÌNH TOÁN HỌC
Bước chân ngà em đang vào lớp
Tà áo em nhẹ uốn hình sin
Anh muốn thành một trục thời gian
Nâng áo em bán chu kỳ gặp gỡ(trục hoành giao với hình sin nửa chu kỳ))
Khi đến giờ em còn bỡ ngỡ
Anh sẽ là động tử cô đơn
Tăng chóng đều những bước vào hồn (tốc độ tăng }
Dẫn em đến chỗ ngồi trong lớp học

Em ngồi học mơ màn mắt ngọc
Cú đờ lơi (jeter un coup d"oeil ) như vận tốc rơi
Anh muốn thành mọi vật trên đời
Miễn tính được độ ngờ trên đó (độ ngờ tính theo sai số )
Vận tốc góc em nhìn từng cửa lớp
Anh sẽ là động tử chạy chung quanh
Em liếc nhanh anh chạy lại càng nhanh(vận tốc góc tỉ lệ thuận với vận tốc chuyển động }
Và mơ ước khi em là đạn đạo (đường parapol)
Được thoát ra từ nồng khẩu pháo
Anh luôn là vận tốc sát bên em (vec - tơ tiếp tuyến )
Anh ví anh như một chiếc kèn
Trong âm học đó là kèn CƠ – NIC
Tỏ em nghe mối sầu mang nặng chịch
Rung cảm nhiều khi hai nhánh bằng nhau
Nhìn em anh chẳng dám vào
Ánh sáng trắng anh phát từ đáy mắt(ánh sáng mặt trời)
Qua lăng kính chia làm bảy sắc(cầu vòng)
Quyện bên em khúc vũ NGHÊ- THƯỜNG
Biến em thành vẽ đep ánh dương
Qua thấu kính anh thu về tiêu điểm (qua mắt ,mắt là thấu kính hội tụ,ánh sáng mặt trời ở xa vc // với trục   }
Anh càng ngắm sắc em càng kiều diễm
Nghe lòng anh gió nổi phong ba
Nâng em lên đến tột đỉnh sơn hà
AC - XI -MÉT anh đã dùng sức đẩy
Tạo hào quang cho thêm phần lộng lẫy
Bốn mắt nhìn dưới vòng Điểm MIC - KEN (MICQUEL:giao điểm bốn đường tròn )
Lòng em chắc hẵn chưa quen
Nhưng thực tế phải do động lệnh
Khi em là trục vuông cố định(trục hoành)
Anh lại là hàm số HY - PEC PÔN
Muốn  đến em bày tỏ tâm hồn
Nhưng không gặp vì em là tiệm cận
Bởi cuộc đời anh còn lận đận
Chỉ mơ rằng Đen - ta sẽ bằng không
Để có chung nghiệm số kép trong lòng
Nhưng ơi hỡi Đen - ta về âm vô cực(vô nghiệm)
Càng nghĩ đến anh càng bức rức
Khi tình em là chuyển động thẳng đều
Anh lại là động tử đều theo
Bị ngăn cách bởi chàng I chính giữa
Tình chúng ta I chia thành phân nửa
Bởi phương trình trung điểm của đôi ta(OA +OB):2=OI
Sao tình chẳng được mặn mà
Em là hoành gốc em là hoành biên
SAN( CHALES)đem lại những ưu phiền
Tình ta đứt đoạn nối liền A ,B(AO+OB=AB)
" Gặp thời thế , thế thời phải thế
Trong trần ai , ai dễ biết ai"
Vec - tơ tâm anh vạch đường dài
Còn em vẽ véc - tơ hồn đối đẳng
Sự hòa hợp đó cùng mặt phẳng
Nhưng đau lòng vì tổng số triệt tiêu (tổng véc -tơ đối đẳng =0 )
Nên anh mãi là kẻ phưu lưu
Trong nghiệm số phương trình bậc bai đủ
Bởi lòng anh không còn tự chủ
Chỉ mơ rằng đen- ta sẽ bằng không
Để có chung nghiệm số kép trong lòng
Nhưng ơi hỡi đen - ta về âm vô cực(vô nghiệm)
(Rất mong các bạn góp ý ,và lời bình)
TRẦN - ĐẠI 1967

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét